Nghệ sĩ là người sáng tạo nên những tạo vật đẹp đẽ. Để biểu lộ nghệ thuật và che giấu nghệ sĩ chính là mục đích của nghệ thuật. Nhà phê bình là người có thể diễn dịch ấn tượng của anh ta về cái đẹp  sang một cách khác hoặc một hình thái mới.

Dù là hình thái cao nhất hay thấp nhất của phê bình đều là thủ pháp tự truyện. Những người nhận ra những ý nghĩa tồi tệ trong những điều đẹp đẽ đều đồi bại vô duyên. Đây là một sai lầm.

Những người nhận ra những ý nghĩa đẹp đẽ bên trong những điều đẹp đẽ đều được tôi rèn. Với những người này có hi vọng. Họ là những người ủng hộ cái đẹp thuần túy chỉ vì cái đẹp.

Không có một cuốn sách có đạo đức hay vô đạo đức. Sách được viết hay hoặc dở. Thế thôi.

Thế kỷ 19 không thích chủ nghĩa hiện thực là cơn giận dữ của Caliban khi nhìn thấy bản mặt của mình trong gương.

Thế kỷ 19 không thích chủ nghĩa lãng mạn là cơn giận dữ của Caliban khi không nhìn  thấy khuôn mặt của mình trong gương. Cuộc sống đạo đức của con người tạo ra chủ đề cho nghệ sĩ, nhưng đạo đức trong nghệ thuật bao hàm việc tạo ra sự hoàn hảo cho tình trạng không hoàn hảo. Không nghệ sĩ nào có tham vọng chứng minh bất cứ điều gì. Thậm chí những điều đó thật sự có thể chứng minh. Không nghệ sĩ nào có lòng trắc ẩn mang tính đạo đức. Một sự trắc ẩn mang tính đạo đức trong nghệ thuật là một trò cầu kỳ của thứ phong cách không thể chấp nhận được. Không nghệ sĩ nào bệnh hoạn. Nghệ sĩ có thể biểu hiện mọi thứ. Tư tưởng và ngôn ngữ là những công cụ của nghệ sĩ cho tác phẩm. Thói xấu và đức hạnh là vật liệu của nghệ sĩ cho tác phẩm. Từ góc nhìn về hình thức, khuôn mẫu nghệ thuật đều là nghệ thuật của nhạc sĩ. Từ góc nhìn về cảm giác, sự khéo léo của diễn viên chính là một khuô mẫu. Tất cả nghệ thuật đều mang tính bề mặt và biểu tượng. Những người đi bên dưới bề mặt đều ở trong tình trạng nguy hiểm. Đó là khan giả, và không phải cuộc sống, mà trong đó nghệ thuật thực sự phản chiếu. Sự đa dạng của các quan điểm về một tác phẩm nghệ thuật cho thấy rằng tác phẩm này mới, phức tạp và quan trọng. Khi các nhà phê bình không đồng ý, người nghệ sĩ phải thỏa hiệp với anh ta. Chúng ta có thể tha thứ cho người tạo ra những thứ hữu dụng miễn là anh ta không khát khao điều ấy. Chỉ đáng tiếc cho việc tạo tác ra một điều gì đó vô dụng mà ai đó vẫn khao khát mãnh liệt.

Tất cả nghệ thuật đều vô dụng.

Trích từ tiểu thuyết “The picture of Dorian Gray” – Oscar Wilde

Người dịch: Hà Thủy Nguyên

Học Viết
Học Viết là chuyên trang về tuyển chọn các áng văn chương Việt Nam, qua đó giúp cho độc giả nắm được thế nào là một bài viết hoặc một tác phẩm hay.
Share:

Leave a reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *